Thứ Hai, 3 tháng 2, 2020

LÁNH YÊU - Thơ Đặng Xuân Xuyến

Lánh yêu

Sao chẳng nói yêu từ sớm
Khi anh đương còn trẻ trai
Bây chừ lừ đừ, lọm khọm
Anh nào dám mộng với ai.

Đâu phải ra chiều ái ngại
Đâu phải giả đò lo xa
Chỉ e nhỡ đường ân ái
Khiến em đứt ruột chiều tà.

Thì đấy, em chớm vào hạ
Anh đà ngấp nghé thu qua
Chữ yêu nghe chừng xa lạ
Biết mình, chẳng dám mơ xa.

Ừ thì, tình yêu không tuổi
Ừ thì, cố học người ta
Nhưng đà chồn chân mỏi gối
Bước dồn bước hụt khó qua.

Thôi đành như người xa lạ
Hững hờ gom gió mùa đông
Thẩn thơ nhìn cây trút lá
Lánh nghe điệu lý tơ hồng.
*.

Hà Nội, đêm 24 tháng 03 năm 2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét