Thứ Năm, 19 tháng 12, 2019
CƯỠNG - Thơ Đặng Xuân Xuyến
Cưỡng
Rỉ rắc mưa
Rét ngọt trở mùa
Em vê tròn ném tôi vào cơn lốc
Tay run rẩy
lẩy từng khuy cúc
Ngai ngái hương
thầm thĩ
em cười
Vít cổ xuống
Cong người
Em rướn
...
Em!
*.
Hà Nội, 10 tháng 02/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét