(Đặng Xuân Xuyến và Nguyễn Thanh Lâm) |
NGUYỄN THANH LÂM
*
Năm kia, muộn hơn chặp này khoảng mươi ngày
thì phải, lão đến nhà thi sĩ Nguyễn Thanh Lâm chơi. Anh em lâu ngày mới gặp nên
có nhiều chuyện để nói, nhưng chuyện gì thì chuyện, hai anh em cũng quay về
chuyện Tử Vi lý số, xem thời gian tới bố con lão nên làm những gì và tránh những
gì.
Lần đấy, sau vài câu chuyện về nhà nọ nhà
kia, anh bấm bấm ngón tay rồi hỏi:
- Có muốn nghe anh nói sang năm vận hạn thế
nào không?
Lão cười, bảo:
- Đến thăm anh toàn được lãi thế này thì
tháng nào cũng nên đến hầu chuyện anh, anh nhỉ?
Anh giãy nảy lên:
- Thôi! Cậu tham thế? Sang nhà anh chơi chỉ
muốn nghe anh nói về kinh nghiệm xem tử vi mà chẳng bao giờ mời anh bữa nào cả.
Lão gãi gãi đầu, giả đò:
- Thì tí nữa anh em mình tìm quán nào ngồi
lai rai vậy?
Anh bĩu môi:
- Mẹ! Biết anh đếch uống được bia rượu nên
toàn mời đi nhậu! Đểu!
Lão cười:
- Thì anh vừa bảo em chẳng chịu mời anh bữa
nào cả mà?
Anh nhăn mặt:
- Thằng khỉ! Biết gu của anh rồi mà cứ giả
vờ! Mày bị “xịt” chứ anh có bị “xịt” đếch đâu mà ngồi cùng chiếu!
Lão hì hì cười:
- Hỏi thật anh nhé. Không sợ chị à?
Anh khẽ rướn mắt nhìn lão, rồi lim dim mắt,
thủng thẳng:
- Cậu nhầm! Chị cậu hơi văn minh đấy. Với
lại, đi này nọ với gái mà để vợ biết thì còn đáng mặt đàn ông không?
Anh đang cao hứng thì chị về.
Thấy chị vào, anh hắng giọng:
- Nói rồi. Vận Đào - Hồng - Hỷ sang năm sẽ
không có đâu, cậu đừng có mong! Thằng Cô - Quả nằm phưỡn bụng thế kia thì đố
cậu bước qua nó được, cứ là chấp nhận cô đơn lẻ bóng hết năm Giáp Ngọ… Này, cái
thằng Cô - Quả không chỉ cản phá tình cảm đôi lứa đâu. Nó còn cản phá, gây rắc
rối các mối quan hệ khác cũng ác liệt đấy. Tóm lại là sang năm Giáp Ngọ cậu đen
lắm, thất bại toàn tập về chuyện tình cảm, luôn sống cô đơn, buồn bực.
Quay sang chị, anh bảo:
- Chiều vợ chồng mình đến thăm bác Long (nhà
thơ Chử Văn Long). Bác ấy ốm mấy ngày rồi.
Chị cười:
- Vâng! Anh em nhà anh cứ bàn luận chuyện lý
số đi. Em ra chợ mua ít quà, rồi chiều vợ chồng mình sang thăm bác ấy.
Chị đi rồi. Anh lại thủng thẳng:
- Cậu nghiên cứu về lý số mà cứ thích cãi cùn
với mệnh số. Mấy lần giới thiệu cho cậu, toàn các cháu sinh năm 87, 88, xinh,
trẻ, ngoan, hợp với căn số của cậu mà cậu cứ giãy nảy lên. Lần thì kêu trẻ quá,
xinh quá, chắc gì sẽ là vợ của em? Lần thì Mệnh hội họp nhiều dâm tinh như thế,
em lại yếu khoản kia có mà “nuôi con người” à... Bị anh phản bác, không lại
được thì cãi cùn, em biết số em cưới vợ lần 2 rồi cũng lại bỏ, mấy thằng con
đều sống với mẹ của chúng, em thui thủi sống một mình mà con cái lại bất hòa,
không giỏi giang nên thôi “nhịn tập 2” để cu Tuấn Hưng đỡ khổ... Nghe muốn cho
cậu mấy cái bạt tai. Viết sách, cậu vẫn khuyên đọc giả là lựa theo số để sống
tốt hơn thế mà cậu lại cưỡng lại số mệnh thì không được. Với lại, số cậu đi
tiếp tập 2, biết cách lái sẽ ngon chứ không xấu như thế đâu...
Hôm nay cũng vậy, lão vừa điện đến, nhờ anh
chút chuyện. Tư vấn xong, anh lại chuyển sang chuyện tử vi:
- Này, sang năm cậu gặp nhiều chuyện khá rắc
rối đấy. Tình cảm đã chả đâu vào đâu mà còn dính chuyện lôi thôi, không khéo
phải lôi nhau ra tòa. Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua, tuy cậu không thua nhưng cũng
khá là mệt mỏi. Năm nay cậu còn tạm được, chứ sang năm thì Kình Dương chềnh
hềnh như thế, lại hãm địa, tại NGỌ, gặp Tuế, Phá, Thiên Hình, Kiếp, Không, Song
Hao... hội họp sẽ đau đầu lắm. Thôi, hôm nào đến anh. Ngồi làm ấm trà, anh em
đàm đạo chuyện nọ chuyện kia chứ cứ gặp nhau qua điện thoại thế này có khi chạm
mặt lại chẳng nhận ra là anh em nữa.
Lão vâng vâng dạ dạ, chưa kịp mời anh trưa
thứ 7 này đến nhà lão làm vài chén rượu quê thì anh đã tiếp lời:
- Bận trước mưa như thế nên anh không đến nhà
cậu được. Thông cảm nhé. Định mời anh cuối tuần đến nhà dùng cơm à? Trưa thì
được chứ tối anh ngại đi lắm. Rét.
Lão cười, hỏi:
- Sao anh biết?
Anh hề hề cười, rồi mắng:
- Thằng khỉ. Anh em chơi với nhau gần hai
mươi năm rồi mà lại thắc mắc điều đó. Cậu điện đến, đúng lúc anh cũng nghĩ tới
cậu nên “bấm quẻ”, biết cậu điện cho anh “động” tới 2 việc, trong đó có một
việc là ăn uống.
Đang định chào anh, rồi cụp máy thì anh tiếp:
- Cậu còn nhớ cô bé T. ở Phương Liên - Đống
Đa không? Cô bé có cái răng khểnh, sinh năm 1988 đấy. Ừ. Cũng lại bỏ chồng rồi.
Cung phu của nó nát quá nên khó lái lắm. Đã Cự, Kỵ đồng cung, lại hãm địa,
trong khi Mệnh, Thân, Phúc đều xấu như thế thì gia đạo chắp nối nhiều lần là
phải. Ngày đó, cậu cưới nó thì cả cậu và nó có khi giờ đều ổn vì cậu đã qua gãy
đổ hôn nhân, các cung Phúc, Mệnh, Thân và Thê của cậu có thể “bù trừ” phần nào
cho các cung Phúc, Mệnh, Thân, Phu của nó. Tiếc là ngày đó cậu sợ nó xinh quá,
cậu sẽ không giữ được vợ nên viện cớ thằng cu con không cho cưới để ngãng ra.
Vụ đó, anh ngại với mẹ con cô bé đó mãi.
Tưởng anh sẽ cụp máy, anh lại tiếp:
- Cái thằng Cự Môn, Hóa Kỵ là khốn nạn lắm,
dù có đắc địa thì khi đóng ở Phu - Thê cũng gây những trắc trở cho gia đạo,
nhất là khi đồng cung thì phá hại càng lớn. Thằng Thiên Hình cũng ghê gớm ra
phết. Khi đi với sao tình dục, Thiên Hình làm cho tình duyên bị trắc trở, tan
nát... Đấy là xét về lý thuyết, còn khi luận giải phải linh hoạt vào sự hội tụ
của các sao tại bản cung mà suy luận. Cậu nên nhớ: Tử vi là dòng sông, là biển cả
mênh mông. Cậu muốn giỏi tử vi phải hóa thân vào tử vi như là cá mới biết nỗi
lòng của nước, nỗi lòng của biển của sông. Nguồn gốc của tử vi là Kinh Dịch.
Linh hồn Kinh Dịch là thời và Kinh Dịch là hóa sinh, biến thiên, bất biến và vô
lượng biến dịch.
Rồi anh cười, chốt:
- Thôi, trưa thứ 7 gặp nhau đàm đạo tiếp. Anh
thấy cậu có vẻ lấn cấn phí điện thoại rồi.
Cụp máy, lão cứ lẩn thẩn nghĩ, sao bạn tri kỷ
của lão toàn là bạn vong niên, bạn cao tuổi nhỉ? Bạn ít tuổi hơn tri kỷ với lão
cũng có nhưng không nhiều, ít lắm.
Lôi lá số ra. Nhìn vào cung Nô, cung Di, thấy
lão đã có ít các mối quan hệ xã hội, mà trong các mối quan hệ ấy, lão thường bị
“kẻ dưới chơi đểu”... Thảo nào, lão thường nhận được tình tri kỷ ở những “bạn
cao niên”!
*.
Hà Nội, ngày 21 tháng 01 năm 2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét