CHUYỆN LẠ VỀ ĐẶT TÊN
(chuyện
của nhà mình)
*
(Tác giả Đặng Xuân Xuyến) |
Mẹ đặt tên chị cả là Dung, bác (anh ruột của bố) đổi tên
là Dỡ vì: "Bố nó tên là Dực thì nó
tên là Dỡ". Sợ bố buồn nên mẹ không trái ý bác.
Rồi sinh anh trưởng, mẹ đặt tên là Tuấn, bác (anh ruột
của bố) lại đổi tên vì: "Rực Rỡ thì
phải Sao" (quê mình phát âm lẫn lộn mấy từ này). Vì không muốn bố
buồn, mẹ lại lần nữa không cãi bác.
Đến đận sinh mình, Mẹ đặt tên là Xuân, bác (anh ruột của bố)
dứt khoát quan điểm: "Đã Rực Rỡ Sao rồi thì phải là Vàng". Mẹ không nhất
trí vì "tên đó xấu, lớn lên cháu nó
dễ bị bạn bè trêu chọc, tổn thương". Bố cười với bác: "Hai cháu lớn bác đã đặt tên rồi. Thằng cu
này, bác để mẹ cháu đặt tên cho cháu". Bác dỗi, không nói chuyện với bố
đến mấy tháng.
Tưởng tên Xuân sẽ thành tên gọi chính thức của mình nhưng
đến năm lên 5 tuổi, bà mợ (mợ của mẹ) thấy mẹ nhắc: "Xuân chào bà đi con!" thì mắng mẹ “dám lấy tên cụ của cậu đặt tên cho con”. Mẹ xin lỗi bà vì không
biết có kỵ tên là Xuân nên "nhờ bà
thay tên cho cháu". Bà chốt: "Anh
nó tên là Xao thì nó tên là Xuyến.". Thế là tên Xuyến theo mình đến
giờ.
Rồi, sau khi sinh mình 2 năm, mẹ sinh thêm em gái, đặt tên là Nhung, không có ai ý
kiến này kia về tên của em cả. Bố yêu em lắm, vì em đẹp nhất trong 4 đứa con.
Tiếc là năm em 3 tuổi đã bỏ bố mẹ mà đi. Mẹ ngất lên ngất xuống ngày em mất. Bố
đấm ngực kêu trời khi mất em. Có lẽ em mất là để đổi mạng sống cho mình vì cũng
vào năm đấy, mình bị nhiễm trùng rồi "chết lâm sàng". Lúc hạ huyệt, mẹ
nhất quyết không cho hạ huyệt, cứ một hai: "Con tôi còn sống! Con tôi còn
sống!". Để xác thực với mẹ là "cu Xuân đã chết", mọi người
"mở linh cữu" và giật mình khi thấy "cu Xuân" thoi thóp
thở.
Chuyện lạ không chỉ ở chuyện mình sống lại vì tình yêu
của Mẹ, mà lạ thêm ở chuyện đặt tên: 3 đứa lớn, khi mẹ đặt tên đều bị họ hàng
phản đối, rồi buộc phải thay tên thì cứ "phởn phơ" sống, mặc giông
bão cuộc đời xô đập, còn đứa út khi mẹ đặt tên, họ hàng không ai phản đối thì
mới 3 tuổi đã bỏ bố mẹ mà đi.
Chỉ là kể lại chuyện lạ về đặt tên của nhà mình mà khóe
mắt thấy cay cay.
*.
Hà Nội, 29 tháng 04 năm 2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét