Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2020

PHẠT TAXI - Tác giả: Đặng Xuân Xuyến

PHẠT TAXI
*
Giữa tháng chạp năm ngoái (2012), lão về quê xem nhà cửa làm đến đâu rồi thì ngang đường - đoạn rẽ phố Nối về Thành phố Hưng Yên, thuộc địa phận huyện Mỹ Hào (đoạn đi tắt để ra bùng binh về huyện Ân Thi) - bị mấy anh công an giao thông tuýt còi đòi kiểm tra giấy tờ. Lái xe trình đủ các loại giấy tờ theo yêu cầu.
Không bắt lỗi về giấy tờ được, mấy anh công an nghiêng nghiêng ngó ngó vào trong xe, rồi anh lớn tuổi nhất đám hất hàm hỏi tài xế:
- Sao taxi lại chở chăn?
Lái xe nhăn nhó (có lẽ vì bực):
- Đó là hành lý của khách, có thuộc nhóm hàng cấm đâu mà em không được phép chở.
Một anh công an khác, quãng 30 tuổi, nheo mắt nhìn lái xe, gằn giọng:
- Mày là thằng lái xe mà thích nói chuyện luật pháp nhỉ? Đ.M! Mày có biết thế nào là nhóm hàng cấm không?
Lái xe cố nhã nhặn:
- Em không nói luật mà chỉ trả lời câu hỏi của các anh là sao xe của em lại chở chăn.
Anh công an ít tuổi nhất lấy chân đá đá vào đống chăn, hất hàm:
- Đ.M, chở đéo gì mà lắm chăn thế, những 5 cái cơ à?
Lái xe cau có:
- Anh đá chăn như thế bẩn chăn của khách, em lại phải đền cho khách đấy.
Không trả lời lái xe, anh công an ít tuổi nhất nhảy phắt lên xe, lơ lơ láo láo, ngó ngó nghiêng nghiêng một chặp rồi bắt lỗi lái xe tại sao không có bình chống cháy, đòi phạt “nóng” (không lập biên bản) 1 triệu đồng. Lái xe lật đống chăn, lôi bình chống cháy ra thì anh công an lớn tuổi nhất sầm mặt lại, chửi:
- Đ.M! Bình này có đúng chủng loại đéo đâu! Mày dùng để đối phó à?
Xin xỏ một hồi không được, lái xe mới bấm máy gọi cho ai đó (chắc sếp lớn) rồi chuyển máy cho anh công an nhiều tuổi nhất.
Dạ dạ vâng vâng rối rít, anh công an lớn tuổi nhất quay ra ngọt nhạt với lái xe:
- Thế mà em không nói trước. Thôi, em lên xe đi. Bọn anh cũng chỉ là thi hành nhiệm vụ thôi mà.
*.
Hà Nội, ngày 21 tháng 01 năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét