Đôi điều khi đọc: QUẢNG
NGÃI -
CÂU THƠ NẶNG TÌNH CỐ THỔ
của LÊ NGỌC TRÁC
*
Tập sách
QUẢNG NGÃI - Câu thơ nặng tình cố thổ
của tác giả Lê Ngọc Trác được viết theo lối giới thiệu thân thế và sự nghiệp
văn học của 31 “hồn thơ” xứ Quảng dưới dạng phê bình và cảm nhận văn học. Đây
là tập sách thứ 7 của tác gia Lê Ngọc Trác (tác
gia: tác giả của nhiều tác phẩm, nhiều đề tài), là “khối trầm tích tình
yêu” của những người con Quảng Ngãi luôn đau đáu về nơi “chôn nhau cắt rốn”,
nơi luôn được thầm nhắc đến với lòng tự hào và thành kính: núi Ấn sông Trà.
Tuy là
viết về thân thế và sự nghiệp của các chân dung văn học với mục đích phục vụ
cho việc khảo cứu chân dung văn học nhưng tác giả Lê Ngọc Trác không viết theo
lối phân mục tiểu sử (thân thế) và sự nghiệp như các tác giả khác từng làm mà
ông làm mềm hóa đi, giảm bớt sự khô cứng của lối viết giáo khoa - khảo cứu bằng
cách loại bỏ sự phân mục A, B, C... đồng thời chuyển các yếu tố nghiên cứu
thành các yếu tố cảm nhận, biến các “thông điệp” về thân thế và sự nghiệp của
các chân dung văn học khô khan thành những bài cảm nhận văn học dung dị, liền
mạch, tạo tâm lý nhẹ nhàng, thoải mái cho bạn đọc khi tiếp cận các chân dung
văn học. Hiểu đơn giản và ngắn gọn là ông không dùng lối viết biên khảo truyền
thống mà khéo léo lồng tiểu sử các chân dung văn học vào các bài viết phê bình
và cảm nhận văn học, bằng tư duy và ngôn ngữ của người nghiên cứu khoa học. Đây
là thành công của tác giả Lê Ngọc Trác khi mà biên khảo là một thể loại văn
chương dễ viết nhưng lại rất khó thành công!
Bên cạnh
một số bài viết khá sâu về thân thế và sự nghiệp của nhân vật lịch sử, như: Danh thần Trương Đăng Quế - Một tâm hồn thơ
nặng lòng với quê hương, Nguyễn Vỹ - Nhân chứng của một thời,... thì đa
phần là những bài viết, tác giả Lê Ngọc Trác hướng bạn đọc chú trọng vào những
tìm tòi khám phá, những thành công của các chân dung văn học đã có đóng góp ít
nhiều cho diện mạo văn học nước nhà, ông chỉ “đá đưa” chút ít về tiểu sử nhân
vật để bạn đọc biết thêm hoặc lấy đó làm tài liệu khảo cứu với lượng thông tin
vừa đủ về một chân dung văn học. Với cách viết như vậy, bạn đọc được cảm nhận
đầy hơn, sâu hơn “sự nghiệp” văn học của các chân dung văn học mà tác giả Lê
Ngọc Trác vẫn làm tròn được tiêu chí của tập sách: cung cấp những thông tin vừa
đủ về thân thế và sự nghiệp của nhân vật như một công trình biên khảo. Thành
công này của tác giả Lê Ngọc Trác là thành công mà ngay cả những người viết
sách chuyên nghiệp cũng không dễ dàng có được, trong khi ông chỉ là “một tay
chơi ngang”, viết sách bởi sự đam mê rất Lê Ngọc Trác: viết để được học.
Điều thú
vị khi đọc QUẢNG NGÃI - Câu thơ nặng
tình cố thổ là tác giả Lê Ngọc Trác đã rất khéo khái quát chân dung nhân
vật qua việc đặt tên tiêu đề của bài
viết, ví dụ: Nguyễn Vỹ - Nhân chứng của
một thời, Thanh Thảo với những câu thơ mềm mại mà mãnh liệt, Nguyễn Thánh Ngã
“gõ” vào cõi nhân gian, Trần Phố khúc tâm tình đậm tính nhân văn, Nguyễn Tấn On
- Thấm đẫm hồn quê, Vũ Hồ với "Nỗi buồn trăm năm", Nguyễn Minh Phúc - "Nhắn quê xa lắc tiếng kêu
thầm".... Chỉ
mới đọc tiêu đề bài viết, bạn đọc cũng đã có thể hiểu được cốt cách của chân
dung văn học hoặc phần nào thấy được diện mạo của nhân vật mà tác giả Lê Ngọc
Trác sẽ khắc họa.
Với cách
viết nhẹ nhàng, cô đọng và xúc tích nhưng theo góc nhìn và cách đánh giá công tâm
của người nghiên cứu khoa học, tác giả Lê Ngọc Trác đã phác họa các chân dung
văn học (xứ Quảng) trong QUẢNG NGÃI -
Câu thơ nặng tình cố thổ bằng những nét vẽ chân thực, những cảm nhận tinh
tế và những cảm kích khách quan, chân thành.
Mời đọc
những trích dẫn:
- “Trong thơ Khắc Minh, âm tiết, giai điệu như
những lời ru ngọt ngào, làm dịu đau thương lòng người trong bối cảnh chiến
tranh. Có lẽ, đây là nét riêng trong thơ của Khắc Minh so với những người cùng
thời. Phần lớn, thơ của Khắc Minh không mang nặng những dằn vặt khổ đau, cô đơn
hoang lạnh, rên rỉ quằn quại. Thơ Khắc Minh nhẹ nhàng, tràn đầy tình yêu trong
cuộc sống.”
“Khắc Minh không
triết lý vụn trong thơ, không đánh đố người đọc bằng câu chữ bí hiểm. Thơ của
ông âm hưởng ca dao mượt mà, như những câu hò ba lý của quê hương miền Ân Trà” (Khắc Minh - Ngọt ngào lời ru dưới chân Thiên Bút).
- “Đứng trước những câu thơ của Nguyễn Minh
Phúc được viết ra từ nỗi nhớ quê hương tha thiết của anh, chúng ta không cần
phải "bình giảng lý luận". Ai mà đi tìm lý lẽ của con tim. Chúng ta
cứ đọc, thấm và đồng cảm với tác giả. Những người sống xa quê như thấy mình
cùng cảnh ngộ, nỗi niềm...”. (NGUYỄN MINH PHÚC - "Nhắn quê xa lắc
tiếng kêu thầm")
- “Đọc thi phẩm "Mưa hoang" của Hà
Quảng, người đọc cảm nhận những cơn mưa ướt từng câu thơ, thấm đẫm cả những
trang thơ... Nào những cơn "mưa thơm" trên cánh đồng lúa ,đồng hoa
chốn quê nhà yêu thương, mưa thơm ngát hương trên dòng sông Trà, sông Vệ,
"mưa tháng Bảy, mưa tháng ba..." và "một trời mưa nhớ" đến
quặn lòng ở những phương trời cách biệt. Chúng ta còn bắt gặp những cơn
"mưa hoang" trong cuộc đời mình mà một thời "lời môi ngọt
ngào", một thời đã xa "chạm vào nỗi nhớ". ("Mưa
hoang" đầy nỗi nhớ trong thơ HÀ QUẢNG)
- “Sau khi đọc nhiều bài thơ của Vũ Hồ, tôi
nhận ra một điều: Ông là một người tài hoa trong thơ, nhưng trong toàn bộ thơ
của ông thể hiện một nỗi cô đơn - cô đơn đến tận cùng.” (VŨ HỒ với "Nỗi buồn trăm năm")
Tuy là
viết QUẢNG NGÃI - Câu thơ nặng tình cố
thổ bằng sự đam mê, không chịu áp lực bởi “chuyện cơm áo gạo tiền” làm ảnh
hưởng tới độ sắc bén, mềm dẻo, linh hoạt của ngòi bút nhưng Lê Ngọc Trác không
hoàn toàn phó mặc cho cảm xúc dẫn dắt ngòi bút mà ông đã “điều phối” những cảm
xúc, “cầm cương” những thăng hoa cảm xúc để cái tôi của tác giả Lê Ngọc Trác đứng
ở vai trò của người tổng kết, ở vị trí của một hướng dẫn viên luôn nhiệt tình
đồng hành cùng bạn đọc. Đấy là sự khéo léo, cũng là thành công của ngòi bút Lê
Ngọc Trác trong việc truyền tải “ý đồ” của tác giả Lê Ngọc Trác đến với bạn đọc
qua từng bài viết, xuyên suốt “QUẢNG NGÃI - Câu thơ nặng tình cố thổ”.
Với tình yêu dành cho quê hương luôn lớn, tác giả Lê Ngọc Trác đã cố dồn ép
để đẩy niềm tự hào về quê hương Quảng Ngãi cao hơn, xa hơn, qua số gương mặt
được tập hợp trong tập sách lên con số 31, vô hình chung, những gương mặt được
chúng tôi ví là “những trái chín ép”, “những trái tình cảm”, đã làm QUẢNG NGÃI - Câu thơ nặng tình cố thổ
thành sự chọn lọc của tình cảm, dễ dãi, khiến cấu trúc tác phẩm bị xộc xệch, gương
mặt các chân dung văn học trong tập sách trở nên mất cân đối. Theo thiển ý của người
viết, tập sách chỉ nên dừng ở con số 23 gương mặt thì hợp lý hơn.
Đọc nhiều và viết nhiều là ưu điểm của ông. Viết bằng tấm lòng là điểm sáng
của ông nhưng trong các bài viết của ông, đâu đó vẫn xuất hiện một vài hạn chế:
chỉ nêu hiện tượng sự việc mà không dẫn giải bản chất của hiện tượng sự việc dù
chỉ ở sự gợi mở, lưu ý bạn đọc, ví dụ như: “Thơ
Nguyễn Thánh Ngã đọc xong ghim lại trong lòng người yêu thơ. Anh đã tạo được
phong cách của mình trong thơ. Thơ Hai-ku của Nhật Bản có qui luật về số từ,
nhưng khi làm thơ Haiku, Nguyễn Thánh Ngã đã có những cách tân đầy sáng tạo.
Những bài thơ Haiku của Nguyễn Thánh Ngã có một nét rất riêng. Dường như Nguyễn
Thánh Ngã muốn tạo ra một trường phái thơ riêng của mình. Chính vì vậy, có lúc
các bạn yêu thơ gọi thơ Haiku của Nguyễn Thánh Ngã là thơ "Ô haii" (Ô
hay!)”. Đọc cả bài viết, bạn đọc không tìm được câu
trả lời: “cách tân đầy sáng tạo”, “nét rất riêng”, “trường phái thơ riêng” của Nguyễn Thánh Ngã là thế nào. Tuy không
nhiều, không lớn nhưng những “hạt sạn” như thế không nên xuất hiện trong các
bài viết của cây bút đã dày dạn bản lĩnh như tác gia Lê Ngọc Trác vì sự xuất
hiện một vài hạn chế như thế đã vô tình làm giảm tính thuyết phục của cả bài
viết.
Và đấy cũng là hạn chế mà tác gia Lê Ngọc Trác cần khắc phục để những tác
phẩm của ông được tròn trĩnh hơn.
*.
Hà Nội, chiều 06 tháng 10 năm 2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét