Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2019

NHÀ THƠ PHẠM KHANG NÓI VỀ THƠ CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN - Chép từ facebook

 

NHÀ THƠ PHẠM KHANG NÓI VỀ

THƠ CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN

*

https://www.facebook.com/groups/494716370617959/permalink/1093851280704462/

 

Dương Văn Cường

14 tháng 8, 2016

NGẪM

Đã yêu thì yêu hết mình

Chớ đừng núi thấp lại rình núi cao

Có đèn chớ ước thêm sao

Đắng cay biết nuốt ngọt ngào biết ngưng

Ra khơi phải lượng sóng lừng

Khéo tay chèo lái vượt lưng sóng cồn

Biết dừng khi miệng đang ngon

Nghĩ suy tính hết nguồn cơn vơi đầy

Vào rừng biết lựa chọn cây

Buồn đau biết nén oán dày không mang

Đi đường biết chọn đường quang

Đường mòn lối tắt vững vàng lò la

Muốn mong chắp cánh bay xa

Phải lường tình huống mất đà bị rơi

Đã ngồi vào cuộc cờ người

Chớ quên con tốt chớ rời con xe

Nắng xuân chớ tưởng nắng hè

Mưa nguồn chớ có thả bè mà xuôi

Đục trong trong đục đầy vơi

Làm người phải giữ tình đời thủy chung

Mấy lời cha mẹ rắt lưng

Vu lan đem ngẫm xem chừng đúng ghê

Thơ: Dương Văn Cường

Uông bí:13/8/2016

Khang Phạm - Bài thơ thì quá dở...cụ non và học đòi khẩu khí các cụ...chỉ cò cái ảnh thì không có nội dung như thế...chẳng cần đọc người ta cũng thấy nó có thơ rồi đấy..

Nguyễn Quý Mậu - Bác Khang Phạm ơi thế còn bài thơ này của chú Đặng Xuân Xuyến thì sao ạ:

http://dangxuanxuyen.blogspot.com/.../lo-tho-ang-xuan...

Khang Phạm - Cũng không hơn gì. Mượn của người khác cả. Cũ lắm xưa lắm. Nghe thấy mép của cụ Ng Bính cụ Hàn cười thầm. Lại nghe cái mê loạn của cái tình trăng gió ướt át của liêu trai...thành ra giả tạo và không thật khiến cho bậc kiêng chữ kiêng khem khó nuốt trôi được. Thơ đọc được phải có chữ thật của mình gan ruột mình tuyệt nhiên không uốn éo vay mượn của người khác. Kiếp nạn của thơ khó bắt mạch và giáo hóa lắm đấy...

Nguyễn Quý Mậu - Bác đọc bài của nhà thơ Chử Văn Long viết về chú Đặng Xuân Xuyến ạ:

https://dangxuanxuyen.blogspot.com/2016/05/oc-bai-tho-ban-quan-cua-ang-xuan-xuyen.html

Khang Phạm - Nịnh cả thôi. Chữ vân long là chúa nịnh quý ạ. Đừng cả tin. Bài thơ trên toàn ý của người xưa. Thời thơ mới. Cũ lắm. Nhạt lắm. Cảnh ấy đâu sống động ở thời @ Quý ơi.

Khang Phạm - Quý tìm mình trên: 

http://xn--vananviet-sgb.com/ hoặc http://xn--vananviet-sgb.net/ đọc nhé... Phạm khang

Khang Phạm - Xuyến cũng biết mình đấy. Ngày trước làm nhà sách Bảo Thằng...về sau lại thôi...mỗi thứ biết một tí nhưng thường thôi Quý ạ.

Nguyễn Quý Mậu - Thế còn bài viết của nhà phê bình Châu Thạch thì sao bác Khang Phạm

http://trannhuong.net/tin.../doc-tho-dang-xuan-xuyen.vhtm

Khang Phạm - Có. Mình có một số bình luận ở chuyên mục lý luận phê bình...ông này Quý lướt qua thì biềt thôi...thời ta ai cũng xưng danh Quý ạ....cả làng làm thơ cả làng viết ký luận thôi thì bàt nháo lắm Quý ạ. Thời cụ Phan Khôi cả nước có vài nhà thơ thôi...người ta còn phải làm ruộng và nấu rượu chứ...và đạo thơ đạo văn bây giờ khiếp lắm quý ạ....hôm nào rỗi dẫn ra cho Quý xem nhé...chúc khỏe và tâm huyết...

Nguyễn Quý Mậu - Thế còn bài của tác giả Nguyễn Bàng thì sao bác Khang Phạm

http://www.tintuchangngayonline.com/.../binh-bai-tho-que...

Khang Phạm - Quý rất tuyệt. Mình thích sự ngay thẳng và chữ nghĩa. Đơn đặt hàng là thứ phi văn chương Quý ạ...hẹn Quý hôm sau nhé..

Khang Phạm - Cái ông ấy không ai biết trên văn đàn...tối thiểu ở cái thời gà lợn lên ngôi thì anh ta phải là Hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam Quý ơi...

Nguyễn Quý Mậu - Bác Phạm Khang càng nói cháu càng thấy bác ngộ nhận mình tài giỏi. Hội nhà văn nhà thơ thì có là cái gì hả bác? Mua bán để vào hội mà thơ văn có ra gì đâu, chẳng hạn như thơ của bác cháu vừa vào đọc! Đấy mà gọi là thơ thì cháu chịu! Nguyễn Du, Ngô Tất Tố, Bà huyện Thanh Quan.... chắc không phải là nhà thơ vì các cụ ấy không phải là hội viên hội nhà văn Việt Nam à bác Khang Phạm?

Khang Phạm - Cảm ơn Quý đã chia sẻ.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét