NGẪM CHIỀU - BÀI
THƠ
ĐỘC ĐÁO CỦA BÙI CỬU TRƯỜNG
*
NGẪM CHIỀU
1- tơ nhện thả mành
nà nuột
mưa rớt giọt
lộp độp hè cánh đỏ phượng rơi.
lòng rối bời
dạ rối bời
lắng lo nỗi bòng bong rối
liêu xiêu bước vội
bàn chân ai lối về.
canh hẹ cuộc đời hắt bến mê
bông lau tóc xoã vạt chiều héo úa
bàn tay thõng rớt niềm tin vụn vỡ
hạt đất buồn xa xót ngọn cỏ côi.
...
2 - Bỏ lại muộn sầu đi nhặt niềm vui
hít hà hương lá
vói rẻ quạt ráng hồng quạt gió
xoe búp trời thiên thanh
Bỏ lại bộn bề về tĩnh tại mình
tiếng mõ cá quyện chiều lam khói
chuông đồng vọng thinh không vòi vọi
Thơ.
3 - đời - mơ
trong vắt.
*.
Hà Nội, 02.03.2018
BÙI CỬU TRƯỜNG
LỜI BÌNH:
Ngẫm Chiều là bài thơ của nhà thơ, bác sĩ Bùi Cửu Trường, được
sáng tác vào ngày 02 tháng 03 năm 2018 nhưng mãi tận chiều qua, 16 tháng 06 năm
2018 tôi mới có cơ duyên được đọc Ngẫm Chiều trên trang facebook
của bà.
Ngay từ những câu đầu của khổ đầu bài thơ, Ngẫm
Chiều đã gây ấn tượng đặc biệt với người đọc qua những chấm phá
khá độc đáo:
“tơ nhện thả mành
nà nuột
mưa rớt giọt
lộp độp hè cánh đỏ
phượng rơi.”
Thơ tự do, phóng bút, không chú trọng vần điệu, không gò
bó hình thức. Hình ảnh đẹp, lạ, gợi những nét huyền bí, liêu trai.
Tiếp theo, là: “Lòng
rối bời/ Dạ rối bời”, chủ ý ngắt ra từ “lòng
dạ rối bời” thành 2 câu riêng biệt, đồng nghĩa, để nhấn nhá, đẩy lên cao
tâm trạng bồn chồn, sốt ruột, với ngổn ngang những lo lắng chồng chéo, đan xen,
khó tháo gỡ, khiến bàn chân “liêu xiêu
bước vội”. Nhịp thơ thật riết róng, dồn nén, ngắc ngứ, rưng rức xót lòng
trong “chiều bời rối”, và những
phảng phất nét cô liêu với đau đáu nỗi niềm “bàn chân ai lối về”, khiến người đọc cũng nghẹn lòng, thảng thốt:
“lòng rối bời
dạ rối bời
lắng lo nỗi bòng
bong rối
liêu xiêu bước
vội
bàn chân ai lối
về.”
Tâm trạng hụt hẫng, xa xót được đẩy xa, sâu hơn, bởi
những hình ảnh: “tóc xõa vạt chiều”,
“bàn tay thõng”, “ngọn cỏ côi”... mang mang gam trầm buồn,
của tâm trạng xáo trộn bất ổn, muốn thõng tay buông bỏ tất cả, quên đi tất cả,
đã tạo nên một bức tranh sống động mà trầm mặc, u uẩn mà da diết.
Không chú trọng vào gieo vần, cứ thả cho mạch thơ tự
nhiên trôi theo dòng cảm xúc nhưng nhà thơ Bùi Cửu Trường lại thật cẩn trọng
khi chọn lựa, sắp xếp câu chữ, với những động từ: “hắt”, “xõa”, “rớt”, “vỡ”... được đặt đúng tâm trạng, đúng ngữ cảnh, khiến nỗi đời, nỗi
người của cõi người đã đau càng đau se sắt, và đẩy câu thơ bay lên, thấm nhẹ
nhàng vào trái tim người đọc:
“bàn tay thõng rớt
niềm tin vụn vỡ
hạt đất buồn xa xót
ngọn cỏ côi.”
Hai câu thơ thật hay, mà buồn, xót xa lắm.
Rồi, nhà thơ “Bỏ
lại muộn sầu đi nhặt niềm vui/ hít hà hương lá”, để tĩnh tâm trước cõi
người nơi trần tục còn lắm khổ lụy, phiền não, để buông bỏ nhẹ nhàng nhưng dứt
khoát những tham - sân - si - ái - ố của chúng sinh mà gửi hồn vào “tiếng mõ cá quyện chiều lam khói/ chuông
đồng vọng thinh không vòi vọi”, mà mong được an lạc nơi cõi Thiền.
Sắc - Sắc - Không - Không, đời người là bể khổ trầm luân,
đạt tới “đời - mơ/ trong vắt” là đạt
tới cảnh giới. Ước mơ đó đâu phải chỉ là của riêng nhà thơ Bùi Cửu
Trường?!
Ngẫm Chiều là bài thơ với thi tứ hay và lạ, cách sử dụng từ
ngữ khá độc đáo, nhất là cách nói ngược: nà nuột / cánh đỏ phượng / lắng lo / vụn vỡ / xa xót / muộn sầu / bộn
bề / chiều lam khói... được dùng như là thủ pháp chính đã tạo ấn tượng thật
đặc biệt với người đọc. Hay hay không hay là tùy thuộc vào cảm nhận của riêng
mỗi người nhưng với người viết, thì NGẪM CHIỀU là một bài thơ hay, rất đáng
đọc.
*
Hà Nội, 17 tháng 06 năm 2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét