Thứ Năm, 24 tháng 1, 2019

MỘT NGÀY TRÒ CHUYỆN CÙNG CON - Tác giả: Đặng Xuân Xuyến

(Từ trái qua phải, không mặc áo: Nguyễn Mạnh Hùng, Đặng Tuấn Hưng, Đặng Xuân Xuyến
và Nguyễn Thành Nam tại huyện đảo Cô Tô, Quảng Ninh, tháng 06. năm 2018)
Trên dòng thời gian facebook:
MỘT NGÀY TRÒ CHUYỆN CÙNG CON 
*
Sáng, đưa con đến trường, nhắc con:
- Tan học thì đợi bố ở cổng trường, đừng chạy linh tinh mất công bố tìm, giờ cuối năm, bố bận lắm..
Con thủng thẳng:
- Con có chạy linh tinh đâu mà bố cứ dặn đi dặn lại như thế? Chắc bố lại dặn con phải nhớ, chiều con còn học thêm nên tan học con phải về nhà ngay, ăn cơm rồi nghỉ ngơi để chiều còn đi học đúng không? Con thuộc lòng lời bố rồi. Bố cứ an tâm, con không quên đâu!
Trưa, đi học về, con lên tầng 3 ngắm nghía rồi xuống nhà, chốt:
- Bố ạ! Không cho thuê tầng 3 nữa. Để đấy sang năm con làm phòng học, phòng ngủ chứ như bây giờ mang tiếng là con có phòng riêng nhưng đấy có phải là phòng riêng của con đâu? Bố, bác và mọi người vào bếp, vào nhà vệ sinh toàn đi qua phòng của con thì còn đâu là phòng riêng của con nữa.
Mình cười, bảo:
- Bỏ không mấy phòng như thế lãng phí lắm con à. Khi nào con cần thì bố thu lại cũng được.
Con cự lại:
- Bố cho thuê tầng I là được rồi, tầng III để đấy sang năm con sử dụng. Con không thích ở chung với người lạ. 
Chiều, cùng con đi mua quần áo. Nhắc con chọn quần áo mặc vừa hoặc hơi dài, hơi rộng một chút thôi cho đẹp nhưng con nhất quyết chọn quần áo dài, rộng đủ vừa cho cả mùa rét năm sau. Con cằn nhằn:
- Quần áo bố mua cho con vài tháng đã ngắn, bỏ đi thì tiếc mà mặc thì ngắn cũn cỡn, trông buồn cười lắm. Quần áo của con để con chọn, bố đừng ý kiến này kia nữa.
Về nhà, con thử lại quần áo, mình nhắc:
- Quần hơi rộng bụng, để bố mang ra hiệu bóp lại chút cho vừa.
Con cự:
- Quần hơi rộng để con còn xô vin, còn dùng dây lưng... Mà sao bố nói nhiều thế? Con lớn rồi, con có chính kiến của con chứ!
Tối, mình ca thán:
- Bác Rỡ dạo này đãng trí quá, đang giặt quần áo lại tắt máy, lên tầng ngồi xem ti vi, bố nhắc bác lại bảo tưởng ai quên chưa tắt máy nên tắt cho đỡ tốn điện, tốn nước....
Con tỉnh bơ, nói:
- Rồi đến lúc bố già, bố cũng sẽ đãng trí như bác, bố cằn nhằn làm gì. Chuyện của người già mà bố.
Ừ. Hình như mình đang dần già, có triệu chứng lẩm cẩm rồi thì phải?

 
Mời thư giãn với nhạc phẩm LỜI CHA DẠY 
của Thiên Quang, qua tiếng hát Thiên Quang:
           
*.
Hà Nội, 20 tháng 01 năm 2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét