Ế duyên
Anh bảo
Sao mãi mày chưa cưới vợ
Chị cười chắc đợi bén duyên
Anh nhìn, đẹp trai như nó
Thiếu gì đứa ngẩn đứa ngơ.
Lời khen còn lăn trong ngõ
Đã nghe câu mắng thằng khờ
Suốt ngày trăng sao mây gió
Duyên đâu đến kẻ ngù ngờ...
Thế rồi, xuân qua mấy bận
Thế rồi, đông khép mấy lần
Em tôi vẫn ngồi thờ thẫn
Đếm mây mặt cứ bần thần.
*.
Hà Nội, ngày 10 tháng 01 năm 2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét