BÀI THƠ ‘ĐỢI
XUÂN...’
CỦA ĐẶNG
XUÂN XUYẾN
*
Bài thơ ĐỢI
XUÂN của Đặng Xuân Xuyến là bài thơ lục bát ngắn 4 câu nhưng rất hàm súc!
ĐỢI XUÂN...
Đợi xuân xuân chửa chịu về
Đợi tình tình lại mải mê xứ người
Nâng lên ly rượu tự mời
Uống đi cho cạn nụ cười nhếch môi?!
*.
Hà Nội, 24
tháng 04.2020
ĐẶNG XUÂN
XUYẾN (Tác giả Trịnh Thị Nhâm)
"Đợi xuân xuân chửa chịu về". Mùa
xuân mang lại sự tươi mới ấm áp cho vạn vật bừng nở. Rực rỡ sắc mầu hoa lá, rộn
rã tiếng chim ca xua đi cái ủ dột buồn sầu của lòng người. “Đợi xuân” xuân sẽ đến chứ, bởi theo vòng
quay, theo chu kỳ của thời tiết, của đất trời. Nhưng ở đây "... xuân chửa chịu về". Tôi cảm câu thơ
này lồng hai ý. Thứ nhất: đây đích thị là người có tuổi rồi, cái tuổi xuân đi
qua không bao giờ trở lại, đồng nghĩa với sức khoẻ hao tán, buồn lo đầy lên.
Thứ hai: Mong một mùa xuân trọn vẹn đầy đủ ý nghĩa với ta, với mọi người trên
toàn bờ cõi Việt Nam. Nhưng "... xuân
chửa chịu về". Thôi thì đợi xuân chẳng được ta nghĩ đến tình. Tình yêu
tiếp cho ta sức mạnh, cho ta say yêu cuộc đời, nhưng hỡi ôi "Đợi tình tình lại mải mê xứ người".
Tình yêu, mình nhớ nhung mong đợi đâu còn thuộc về mình mà chỉ còn là vọng
tưởng mà thôi.
Tôi rất
thích hai câu thơ này:
“Nâng lên ly rượu tự mời
Uống đi cho cạn nụ cười nhếch môi?!”
Chỉ hai dòng
ngắn ngủi mà đúc kết nên hai điều rất quý giá của con người: mùa xuân - tuổi
trẻ, tình người - tình yêu! Không còn xuân, không có xuân, không có tình yêu chỉ
còn lại đơn côi - ta với ta. "Nâng
lên ly rượu tự mời", ta tự mời mình: nào uống đi, "Uống đi cho cạn nụ cười nhếch môi",
có chút gì đó tự giễu cợt, hơi chua chát, khinh bạc cho con người, cho cuộc đời
đen bạc. Uống rượu một mình, độc ẩm, độc thoại với lòng mình đâu còn là của
riêng người trong thơ, mà là tâm trạng đã từng xảy ra trong cuộc đời của nhiều
người. Cảm ơn tác giả đã nói hộ nỗi lòng của họ.
Bài thơ lục
bát ngắn chuẩn chỉnh. Tác giả dùng từ "chửa"
rất dân dã giàu sức biểu cảm chạm vào tâm can người đọc. Nếu anh dùng từ khác ví
như từ “chẳng” thì câu thơ "Đợi xuân xuân chửa chịu về" thành "Đợi xuân xuân chẳng chịu về" sẽ thiếu
hẳn sức gợi cảm. Hay từ "nhếch môi"
trong câu "Uống đi cho cạn nụ cười
nhếch môi" làm nên câu kết bài thơ rất tuyệt liền mạch, liền ý, khiến
bài thơ có sự khắng khít chặt chẽ!
Tôi rất
thích bài thơ này!
Mời
nhấp chuột đọc thêm:
- Các bài viết của
(về) tác giả Trịnh Thị Nhâm0
- Các bài phê bình,
cảm nhận thơ0
Mời nghe Đặng Xuân
Xuyến đọc bài thơ VỀ ĐI EM:
*.
TRỊNH
THỊ NHÂM
Địa chỉ: Tổ 9 khu 3, số 14/04 tòa A
chung
cư Trần Hưng Đạo Plaza
thành
phố Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh
Email: trinhnham52@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét