(Tác giả Đặng Xuân Xuyến) |
PHÙ
DU
*
1.
Điện thoại réo. Là số lạ, hắn không nghe. Chuông đổ dài
inh ỏi đến chục cuộc, điếc tai, hắn mới chịu nhấc máy.
Vừa mới: - Vâng. Tôi đây... đã nghe chát chúa phía đầu
dây bên kia: - Đang vần con nào mà mãi
mới chịu nghe điện thoại thế?
Hắn nhíu mày, cộc lốc:
- Ai đấy?
- Em đây. Miu Miu bé bỏng đây.
Hắn giật thót người, suýt đánh rơi điện thoại.
Phía đầu dây bên kia phá lên cười, đắc chí: - Ngạc nhiên lắm phải không? Lát em gửi địa
chỉ, tối đến em. Rồi cụp máy. Hắn thần người. Mặt bạc ra. Mồ hôi rịn trên
trán, môi mấp máy không thành tiếng....
* *
*
Cửa vừa khép. Nàng lao vào, ngấu nghiến hắn, bàn tay cuống
cuồng sục sạo. Hắn đẩy nàng ra, uể oải: - Anh
mệt! Để khi khác. Nàng nhíu mày, nhếch miệng: - Anh vào tắm đi. Em đợi. Hắn gượng gạo: - Nhưng hôm nay anh mệt… Nàng trầm giọng: - Anh vào tắm đi. Rồi cúi xuống, bật nhạc.
Khẽ nghiêng đầu, hất tóc sang vai, nàng nheo nheo mắt
nhìn hắn như thách thức, như khêu gợi.
Điệu nhạc valse “Chúng ta không thuộc về nhau” của Sơn Tùng M.T.P da diết cất lên.
Hắn uể oải vào phòng tắm.
2.
Nàng nhặt được chồng trong một tiệc sinh nhật.
Bạn nàng, chủ nhân bữa tiệc, than: - Anh họ tao đẹp trai, giàu có nhưng nhát gái lắm, hơn 30 tuổi rồi mà vẫn
độc thân...
Gặp thằng đẹp trai, giàu có mà lại ngờ nghệch chuyện đời
thì nàng phải tóm. Ngu sao mà thờ ơ!
Nàng tủm tỉm cười với những toan tính.
Khẽ nghiêng người thả thính gã trai độc thân vì nhát gái...
Vài tháng sau, nàng thành chị dâu đứa bạn.
Vài năm sau, nàng nộp đơn ra tòa để sống với tình yêu đích
thực của nàng - Lão Đại Gia giàu có và chịu chơi, duy nhất chỉ có khuyết điểm là
tuổi tác nhiều gấp đôi số tuổi của bố nàng - khi nàng đã lừa được anh chồng đẹp
trai, giàu có sang tên khối tài sản đồ sộ.
* *
*
Hắn, là bạn chí cốt của một nhân viên mẫn cán rất được
Lão Đại Gia tin dùng.
Gặp hắn trong tiệc rượu Lão Đại Gia chiêu đãi nhóm nhân
viên mẫn cán, nàng bị giày vò bởi khuôn mặt đẹp đĩ bợm của hắn. Nàng thèm được chiếm
đoạt cơ thể cuộn cơ bắp nhưng mơn mởn nét nai tơ của hắn. Nàng thèm được đôi
môi dày dày cong cong hình trăng khuyết của hắn mơn man, chà xát cơ thể. Kinh
nghiệm tình trường cho biết, đôi môi hắn là ẩn tướng của kho báu khoái lạc, sẽ
cho nàng thỏa thuê ngụp lặn trong những man dại...
Nàng nhẹ nhàng thả thính.
Nàng dịu dàng khêu gợi.
Hắn, gã trai mới lớn chưa biết mùi đàn bà từ từ vào
bẫy...
3.
Ném xấp ảnh lên bàn, gã mặt choắt cạ cạ lưỡi dao, thủng
thẳng:
- Mày chỉ được phép chọn 1 trong 2. Một là cắt chim. Hai
là không cắt chim nhưng phải thỏa mãn nhu cầu sinh lý của đại phu nhân đủ 90
ngày. Chọn một hay hai, mày cũng phải tránh xa tiểu phu nhân. Nếu vi phạm,
chúng tao xin cái đầu của mày làm đồ chơi.
Hắn tái mặt, lí nhí:
- Dạ. Vâng. Em chọn 2 ạ.
Gã mặt choắt rót rượu, đẩy một ly đến trước mặt hắn:
- Nhấm nháp đi để lấy tinh thần phục vụ đại phu nhân.
Hắn cầm vội ly rượu, tay run run.
Gã ngồi bên, mặt nhăn nhúm những sẹo, hất hàm:
- Hết đi, thằng điếm.
Hắn vội ngửa cổ, một hơi cạn đáy.
Rít hơi thuốc rõ dài, rồi nheo mắt khinh bỉ nhìn hắn, gã
mặt sẹo đứng dậy, khoát tay:
- Theo tao. Thằng điếm.
Hắn lập cập lên xe.
Hắn được chở đến một ngôi biệt thự 2 tầng dạng tân cổ
điển, nằm giữa khu vườn nồng nặc mùi hoa sứ. Chư a
kịp ngó nghiêng xung quanh, hắn đã bị đẩy vào một gian phòng tối om cùng tiếng
cười gằn của gã mặt sẹo:
- Cởi quần áo ra và thể hiện tay nghề đi, thằng điếm.
Một bóng người lao vội về phía hắn.
Hắn lùi lại, né tránh, bàn tay gồng lên, cố đẩy khối thịt
đồ sộ ra xa, miệng lắp bắp: - Bật điện!
Bật điện! Gã mặt sẹo chửi đổng: - Mẹ
mày! Thích sáng à. Và thò tay vào bật điện.
Hắn hốt hoảng khi đối diện với một thân thể lõa lồ, phì
nộn, cặp mắt ti hí đang giương lên, căng ra, hau háu nhìn hắn.
Chóp chép miệng, nước miếng tứa ra từ 2 khóe mép, chảy
dài xuống khuôn mặt nung núc những thịt, Đại Phu Nhân sấn đến, nhấc bổng hắn, vất
tọt lên giường. Hắn vùng dậy, bỏ chạy. Đại Phu Nhân nhoài người, túm tay, giật
lại. Hắn ngã sóng xoài, cằm va vào chân giường, toét máu.
Xốc hắn đứng dậy, Đại Phu Nhân chằm chằm nhìn vào khuôn
mặt trắng bệch của hắn rồi hềnh hệch cười...
Nhẹ nhàng hất hắn lên giường, Đại Phu Nhân đổ ập người
xuống. Hắn thất thần, nhắm mắt…
4.
Hắn thở phào khi chỉ bị xây sát phần mềm. Vụ “va quệt”
với Đại Phu Nhân chỉ để lại vết sẹo dưới cằm, phải thật tinh mắt mới nhìn thấy.
Khuôn mặt hắn vẫn quyến rũ, vẫn tỏa đủ nét dâm đãng để mời gọi những kẻ khát
tình. Hắn nhếch miệng cười, rồi buông tiếng chửi:
- Mẹ con đĩ! Bao giờ mới hết thời hạn 90 ngày. Khốn nạn!
Tự dưng lại thành món đồ chơi của con nặc nô biến thái...
Với tay lấy bao thuốc, hắn rút điếu thuốc định châm lửa nhưng
nghĩ sao lại vò nát điếu thuốc, rồi nhăn mặt chửi đổng:
- Mẹ đồ đĩ! Vì mày mà đời tao khốn nạn!
Đĩ nào? Là Đại Phu
Nh ân hay Tiểu Phu Nhân? Hay chính
bản thân hắn?
Chuông điện thoại đổ dồn, ing tai khá lâu hắn mới miễn
cưỡng nghe máy, rồi buông tiếng chửi:
- Mẹ! Đồ chó!
Hắn quơ vội chiếc áo, đứng trước gương chỉnh trang lại
chút nhan sắc rồi bước nhanh ra cửa.
* *
*
Gã mặt choắt nhét tập mỹ kim vào túi, hất hàm bảo hắn:
- Ngồi xuống đi. Hôm nay không phục vụ Đại Phu Nhân mà phục
vụ một vị khách đặc biệt.
Rồi quay sang bảo gã trai lạ ngồi bên:
- Thằng em nói cụ thể với thằng điếm này. Nó sẽ làm theo
đúng yêu cầu của chú.
Gã trai lạ nhìn hắn có chút ngập ngừng, rồi huỵch toẹt:
- Tớ muốn đêm nay cậu ngủ với vợ tớ... Diễn thật sung
vào.
Hắn tròn mắt, ngắc ngứ.
Gã mặt choắt lừ mắt:
- Đấy không phải việc của mày.
Hắn chửi thầm. Mẹ chúng mày! Lũ chó! Có thằng chồng nào lại
lập mưu đưa vợ vào khách sạn, lừa cho vợ uống thuốc kích dục rồi thuê trai lạ
hành lạc để dàn cảnh “bắt tại trận”, ép vợ ký đơn ly dị và “tự nguyện” từ bỏ
quyền làm mẹ?! Chỉ có lũ súc sinh chúng mày mới nghĩ ra trò khốn nạn như
thế.
Hắn mím môi, tay từ từ nắm chặt.
Gã mặt choắt hiếng mắt nhìn hắn, e hèm một cái, rồi liếc xuống lưỡi dao đang mạnh tay tăng tốc
cạ cạ mặt bàn.
Hắn đưa mắt nhìn ra cửa, đầu thấp dần, thấp dần.
.
(Còn nữa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét