Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2020

CHUYỆN VỚ VẨN CỦA THÁNG TÂN DẬU (2018) - Tác giả: Đặng Xuân Xuyến

(Làng Đá (Đỗ Hạ), Quang Vinh, Ân Thi, Hưng Yên)
CHUYỆN VỚ VẨN CỦA
THÁNG TÂN DẬU (2018)
*
Tầm 11 giờ trưa thứ 2, Mồng Một tháng Tám âm lịch (10/09/2018), xuống ban thờ Thần Tài - Thổ Địa thắp hương. Vừa ngồi xuống chắp tay, thấy phảng phất nam nhân chừng 25, 26 tuổi, đầu trần, tóc ngắn, áo sơ mi trắng trước ban thờ Thổ Địa. Dụi mắt mấy cái, vẫn thấy nam nhân đó tủm tỉm cười, môi mấp máy, loáng thoáng như cậu ta nói về mấy chuyện định nghiệp, tiền kiếp... Mãi mới đứng dậy được, dụi mắt thêm lần nữa thì không thấy nam nhân đó nữa. Lạ là nam nhân đó không phải là một vong nam mà là ảo ảnh của một người mới gặp hôm trước, chủ nhật, trên một chuyến xe.
Cơm trưa xong, tranh thủ chợp mắt để chiều đi lễ chùa thì vừa thiu thiu ngủ, thấy một luồng hơi lạnh phả dọc sống lưng, rùng mình vì lạnh và thế là phát sốt.
Đêm, chợt tỉnh giấc vì những tiếng chân lạo xạo quanh phòng, mở mắt nhìn nhưng không thấy ai, ngó qua màn hình camare quan sát ở sảnh chờ cầu thang cũng không thấy bóng người, vội vùng dậy, đi sang phòng bên kiểm tra, thấy vắng lặng, tịnh không có gì lạ. Lên giường nằm, một lúc cũng khá lâu, lại thấy những tiếng lạo xạo như ai đó rón rén ở phòng bên, nghe quen lắm, liền vùng dậy đi sang, vẫn không thấy gì khác thường. Bực, buông câu trách: - “Phá đám vừa vừa thôi. Khuya rồi. Cho người ta ngủ chứ.”. Rồi lên giường, bật điều hòa, đắp chăn ngủ. Rồi mơ, lạc về một làng quê hẻo lánh, lại gặp người thanh niên dong dỏng cao, khuôn mặt trái xoan, nước da ngăm ngăm, nhắc nhở: - “Ít đi thôi, ở nhà giữ sức khỏe.”. Tỉnh giấc, thấy người đẫm mồ hôi, hạ sốt.
Sáng thứ 6, 15/09/2018, thấy đã khỏe hẳn nên đặt xe để thứ 7 về quê. Phấn chấn vì Chủ Nhật sẽ đi Hải Phòng (từ quê với họ hàng) dự đám cưới cháu gái nên tranh thủ chuẩn bị chút đồ. Vừa sắp xếp xong mấy bộ quần áo, ra cửa sổ ngó xuống đường, bỗng thấy chóng mặt bởi một luồng gió lạnh từ ngoài hắt vào. Lảo đảo, lên giường nằm và sốt trở lại, nặng hơn trận sốt trước.
Thứ 4, 20/09/2018, khỏi sốt nhưng vẫn hung hắng ho. Chị Nhan ở quê điện lên mời Chủ Nhật tuần tới về dự đám cưới cháu gái. Chị hỏi: - “Thế hôm ấy liệu cậu có khỏe không? có về dự cưới cháu được không?”. Sốt sắng quả quyết với chị: - “Từ nay đến đây cả chục ngày, em sẽ khỏe hẳn, sẽ về chứ, chị. Cưới cháu Huyền, em không dự được, ngại lắm.”. Đêm ngủ, lại thấy lạnh người, rồi sốt trở lại.
Sáng nay, 23/09/2018, thấy khỏe nhiều, định ngồi lọ mọ gõ vài chuyện cần làm thì díu mắt lại. Lên giường, định nhắm mắt chút rồi dậy lọ mọ bàn phím tiếp thì lạc vào giấc mơ, lại gặp thanh niên dong dỏng cao, nước da ngăm ngăm đen, tủm tỉm: - “Ba bảy hai mốt ngày, mới khỏi.”. Giật mình, tỉnh giấc, lẩm bẩm: - “21 ngày mới khỏi.”.
21 là ngày cưới cháu gái. Phải 7 ngày nữa mới khỏe hẳn sao?
Uầy... lạ nhỉ?
Ghi lại, để kiểm chứng.
*
Hà Nội, trưa 23.09.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét