Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2022

BÀI THƠ “HOA NHÀI” - TÌNH ĐƠN PHƯƠNG TỪ 2 PHÍA - Tản văn Lê Thị Quỳnh Dung

 

BÀI THƠ “HOA NHÀI” -

TÌNH ĐƠN PHƯƠNG TỪ 2 PHÍA

*

(Tác giả Lê Thị Quỳnh Dung)

Đọc bài thơ “Hoa Nhài” của Đặng Xuân Xuyến tôi cứ thấy thương thương người con gái ấy, người đã mang hoa nhài đến hai lần thăm chàng thanh niên. Sao nàng không mang hoa bưởi, hoa hồng mà lại mang hoa nhài - loài hoa người đời cho là tầm thường - làm chi thế để chàng cười ruồi không trân trọng nhỉ? Chàng hờ hững vì không thích hoa hay không có cảm tình với nàng? Tôi băn khoăn mãi đến bâng khuâng. Lần thứ hai cô “không thay đổi sắc màu” hoa đem tặng, mà hoa nhài thì chỉ có một màu trắng sữa thơm thơm thôi sao thay được. Không lẽ tác giả quên điều này? Không lẽ tác giả nói thế này là muốn nói cô ấy mộc mạc giản dị lúc nào cũng một màu trinh nguyên và chân chất đó thôi? Có lẽ vì vậy anh mãi xem như không có gì lôi cuốn, anh lại hờ hững như hôm trước.

Buồn khi không nhận được tín hiệu hồi âm, cô phải xa anh. Hương hoa là lời ngỏ mà anh vẫn vô tình vô âm. Cô gái đành vô vọng dừng cuộc thăm nom. Mối tình e ấp từ nơi cô cũng kết thúc. Cô đi lấy chồng gửi thiệp cưới báo tin.

Anh chàng thư sinh ấy bây giờ ngơ ngẩn dường như đang luyến tiếc tình yêu e ấp nọ. Ở đời con người ta thường như vậy, cái gì ở trong tay thì hay dửng dưng coi thường đến khi vừa mất mát cứ thấy ngùi ngùi luyến tiếc: “thấm trong tôi hương nhài nỗi nhớ”. Anh biết trách mình thì tình đã vụt bay.

Đọc bài thơ ta hiểu rằng anh ấy đã thương muộn rồi, ta nao lòng vì tình trạng nhỡ nhàng đáng tiếc của mối tình câm, mối tình tưởng như đơn phương một chiều nhưng lại là hai chiều trong tình cảnh éo le đáng tiếc.

Nao lòng và bâng khuâng quá hai nhân vật đáng giận và đáng thương này.

--------

HOA NHÀI

- Mến tặng H.H.Ph –

 

Lần đầu đến thăm tôi

Cô mang theo một đóa hoa nhài

Hoa bình dị

Tôi mỉm cười

Nhìn mây bay

Hờ hững.

 

Rồi lần sau

Cả những lần sau

Cô không mang thay đổi sắc màu

Vẫn bình dị những đóa nhài nho nhỏ

Và tôi cười

Hờ hững ngó mây trôi.

 

Rồi một chiều cô không đến thăm tôi

Một ngày đông hoa nhài không nở

Tôi ngơ ngẩn bên thiếp hồng để ngỏ

Ngó mây trời tôi đếm bâng quơ

Tôi trách cô vội bước sang đò

Không thương nhớ những cánh nhài nho nhỏ

Thấm trong tôi hương nhài nỗi nhớ

Tôi trách mình hờ hững ngó mây trôi.

*

Đại học Văn Hóa Hà Nội 1990

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

 

Mời nhấp chuột đọc thêm:

- Các bài phê bình, cảm nhận thơ0

- Đặng Xuân Xuyến - Cảm nhận thơ văn 1l

- Đặng Xuân Xuyến - Cảm nhận thơ văn 2l

 

Mời nghe Đặng Xuân Xuyến đọc bài thơ

ĐỪNG ĐI, thơ của Đặng Xuân Xuyến:

*..

Đà Nẵng, tháng 3 năm 2022

LÊ THỊ QUỲNH DUNG

Địa chỉ: 404e Lê văn Hiến, Ngũ hành sơn,

thành phố Đà nẵng, tỉnh Đà Nẵng.

Email: quynhdunglethi4@gmail.com

Điện thoại: 093.572.56.42

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét